Túi thơm đã bị ngâm nước quá lâu, màu sắc trở nên tối sẫm, khó coi. Họa tiết thêu trên bề mặt cũng bị nước bùn làm nhòe nhoẹt, tỏa ra một mùi lạ khó ngửi.
Mọi người đều ngẩng đầu nhìn, Chu Uẩn cũng không ngoại lệ. Nhưng trong lòng nàng lại vô cùng tò mò, rốt cuộc túi thơm này là của Từ thị vô tình đánh rơi, hay là một thủ đoạn của Lưu thị?
Nàng lặng lẽ nghiêng đầu quan sát, liền thấy sắc mặt Lưu thị thoáng trở nên khó coi, kinh ngạc hiện lên trong mắt chỉ trong chớp mắt, sau đó lập tức siết chặt khăn tay.
Chu Uẩn thu ánh mắt lại. Đây là phản ứng gì vậy?
Ngay lúc này, Tiểu Đức Tử thoáng dừng lại, dường như có chút do dự. Hắn chần chừ một lát, rồi lén nhìn Chu Uẩn một cái.
Mọi người kinh ngạc, ánh mắt Chu Uẩn trầm xuống. Đầu ngón tay nàng nhẹ chạm vào thành chén trà trên bàn, trong lòng cuộn lên muôn vàn suy nghĩ, nhưng trên mặt lại không lộ ra chút cảm xúc nào. Nàng nhíu mày, hừ lạnh:
“Nhìn bổn phi làm gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play