Phó Quân chỉ đợi một lát, trên trán đã lấm tấm mồ hôi.
Hắn cởi áo ngoài, treo lên đầu giường, nghiêng đầu liền thấy nữ tử trước mặt mang dáng vẻ thanh tân thoải mái, không kìm được mà giơ tay khẽ chạm vào gương mặt nàng. Làn da có chút lạnh lẽo, hắn nhíu mày: “Sao lại lạnh như vậy?”
Nói rồi, hắn cầm lấy bàn tay nàng, nhẹ nhàng đặt vào trong chăn gấm, sau đó cẩn thận dịch góc chăn, chỉnh lại xung quanh cho nàng.
Động tác tuy có phần lạ lẫm, nhưng lại hết sức ôn nhu, tỉ mỉ.
Trước đây, Phó Quân chưa từng chăm sóc ai, nhưng hiện tại, hắn lại thành thạo mọi thứ trên người nàng.
Chu Uẩn nghe hắn nói, liền thoáng dừng lại, lẳng lặng nhìn động tác của hắn, hồi lâu sau mới khẽ cụp mắt, giọng điệu có phần uể oải: “Thân thể thiếp vẫn luôn như vậy, vào đông lúc nào cũng lạnh. Trước đây cô cô từng sai người tìm noãn ngọc để thiếp mang theo bên người, nhưng viên noãn ngọc ấy màu đỏ đậm, khi vào phủ, thiếp đã tháo xuống rồi.”
Lời vừa dứt, trong nội thất bỗng nhiên lặng ngắt như tờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT