Hoàng Phủ Tuyết Hoa đang cố gắng lắng nghe bài giảng, bỗng bị che khuất tầm nhìn cảm thấy không vui: "Cô tránh ra, đừng che tầm nhìn của tôi."
"Làm sao? Cô dám coi thường lời tôi nói?" Lưu Nhu Tâm mắt trừng to, vung tay giật sách của Hoàng Phủ Tuyết Hoa ném xuống đất, rồi giẫm mạnh lên đó:. "Nghe giảng? Nghe cái gì hả? Tôi đang nói chuyện với cô, cô phải biết ngoan ngoãn mà trả lời tôi!"
"Tôi nói lần nữa, tránh ra đi." Gương mặt Hoàng Phủ Tuyết Hoa đỏ lên vì tức giận: “Tốt nhất là đừng khiến tôi nổi giận!”
Lưu Nhu Tâm như nghe được một câu chuyện cười thế kỉ: "Nổi giận à? Hahaha, cô nghĩ mình là ai chứ?"
Hoàng Phủ Tuyết Hoa cúi xuống nhặt lại sách, cười ngọt ngào với Lưu Nhu Tâm: "Tôi chẳng là ai cả."
Thái độ này của cô khiến Lưu Nhu Tâm giận dữ nhưng chưa kịp nói gì thì đã nghe An Li Nhi gọi ả: "Nhu Tâm, đừng tốn thời gian với mấy kẻ vô dụng này nữa."
Lưu Nhu Tâm hừ một tiếng, rồi quay lưng đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play