Trong căn nhà cũ nát.
Kiều Liên Liên ngồi xổm ôm Cố Ca trong lòng, im lặng không nói gì.
Mấy đứa trẻ lấy nàng làm trung tâm mà bao quanh như muốn tỏ rõ thái độ rằng có thể kiên trì mạnh mẽ để được ở với mẹ kế.
Thím Lưu đứng nhìn ở một bên đã lâu, cuối cùng cũng không nhịn được nữa, đẩy Lưu đại thúc sang một bên rồi sải bước đi vào.
“Tên khốn nạn, tuy ta là người ngoài nhưng ta cũng không thể nhịn được mà phải nói với ngươi vài lời. Ta là hàng xóm không biết chuyện trong nhà ngươi ra sao nhưng ta cũng đã chứng kiến không ngày nào Tiểu Kiều không dậy sớm, tìm mọi cách để kiếm tiền, mua rau, mua thịt cho bọn nhỏ ăn. Có khi đêm khuya bọn nhỏ đã ngủ hết rồi, nàng ấy vẫn còn bận làm việc bận rộn. Ngươi nhìn bé ba xem má toàn là thịt. Hơn nữa, nhìn Ca Nhi xem con bé hồng hào như thế nào. Nếu không có một tay Tiểu Kiều chăm sóc, sao bọn nhỏ có thể được như thế này?”
Thím Lưu vô cùng tức giận, “Ngày trước, Cố gia nhà ngươi hết lần này đến lần khác bắt nạt nàng ấy một thân một mình, không chỉ trộm đồ cướp tiền mà còn muốn đoạt con của nàng ấy, chịu biết bao tủi nhục. Mà ngươi vừa trở về được mấy ngày, nàng còn chưa được hưởng hạnh phúc sum vầy, thì đùng cái ngươi lại muốn ly hôn. Ngươi có đáng mặt làm quân tử không?”
“Có thể thím nói những lời khó nghe, nhưng thím cũng chân thành khuyên ngươi. Nếu ly hôn với Tiểu Kiều, ngươi sẽ không bao giờ tìm được một người vợ, người mẹ tốt như vậy nữa đâu.”
Nói một tràng xong, trong lòng thím Lưu cảm thấy vô cùng sảng khoái.
Thím Lưu bước đến bên cạnh Kiều Liên Liên như muốn làm chỗ dựa cho nàng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play