Lão hoàng đế nhìn thấy điều này trong mắt cậu ta, liếc nhìn Cố Thành vẫn đang thản nhiên mỉm cười, lại thở dài.
Cũng không thể trách cậu ta, không thể trách cậu ta.
"Đứa nhỏ này, chính là Hoàng Trưởng Tôn Ngu Phi Thành, năm đó bởi vì xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, đứa nhỏ đã rời khỏi hoàng thành, nhưng hiện tại, nó đã trở lại." Lão hoàng đế cảm động nói, "Đây là đứa cháu ưu tú nhất của trẫm, năm đó trẫm cực kỳ bi thương, đau lòng vì nó rời đi. Cũng may ông trời có mắt, lại trả cháu trai trẫm về." Nói xong, lão hoàng đế nghẹn ngào nức nở, khóe mắt đã ẩm ướt.
Cố Thành rất thông minh gục đầu vào đầu gối của ông.
Lần này lão hoàng đế trực tiếp lấy ngón tay lau khóe mắt.
Đế vương rơi lệ, toàn trường đau buồn.
Trưởng công chúa Vô Song là người đầu tiên bước tới an ủi huynh trưởng: "Hoàng huynh không cần khổ sở, cháu trai đã trở lại, hẳn là việc vui mới đúng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play