“Cho nên phu nhân à, sớm muộn gì thì chúng ta cũng phải đến kinh thành thôi, muốn trốn cũng trốn không thoát được đâu.” Bích Tùng rất đắc chí vì sự thông minh của mình.
Kiều Liên Liên đi ra, thản nhiên cười, “Cho dù muốn đến kinh thành thì cũng phải chờ vài năm sau, Thành nhi tuổi vẫn còn nhỏ, không cần gấp gáp thi tiến sĩ như vậy, trước tiên cứ ổn định thi tú tài đã rồi nói sau.”
Nụ cười của Bích Tùng nhất thời cứng đờ.
Nội dung vở kịch không nên là như vậy chứ, đáng lẽ sau khi phu nhân nghe xong lời hắn nói thì phải lập tức biết sai, sau đó ra roi thúc ngựa chạy tới kinh thành mới đúng.
Còn vài năm sau hả, nếu thật sự là vài năm sau phu nhân mới chịu vào kinh thành thì sợ là gia phải chịu chết rồi.
Đồng thời cũng sẽ hành hạ hắn cho xem.
Vì để mình không bị tra tấn đến chết, Bích Tùng cắn chặt răng, những suy nghĩ ấy cứ cuồn cuộn qua lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT