Chẳng bao lâu, trên mặt đất lấm lem Tống Vân Lan đã đen kịt như than đá, so với người da đen thuần chủng còn đen hơn vài phần. Nếu không tận mắt chứng kiến hắn biến thành đen thế này, Tống lão đầu cũng không dám nhận ra cháu trai mình.
Tống lão đầu nhìn đứa cháu trai bảo bối, muốn chạm vào lại sợ trên người hắn có độc, lây sang cả mình.
Tuổi hắn đã cao, không biết chạm phải độc này có bị "cát" tại chỗ không nữa.
Tống lão đầu cẩn thận đưa tay múa may hai cái, lo lắng nói: "Này, này, vậy phải làm sao bây giờ đây? Đen như vậy có chữa khỏi được không?"
Minh Tịnh đại sư thấy thế, cũng chẳng chắc chắn điều gì. Đây là lần đầu tiên hắn thấy có người bị độc đến toàn thân biến thành màu đen như vậy, dù kiến thức rộng rãi, ông cũng không nhận ra đây là loại rắn gì.
" Tống Nhị thiếu giờ đen như vậy, chữa khỏi rồi thì quốc tịch có phải đổi không? "
Tống lão đầu: "Quốc tịch gì?"
Minh Tịnh đại sư lúc này mới phát hiện mình lỡ lời, ho khan vài tiếng, làm ra vẻ trấn định: "Không phải quốc tịch, ngươi nghe nhầm, chỉ là một loại thuật thức, nghe na ná quốc tịch thôi."
Tống lão đầu không hiểu những điều này, dễ dàng bị ông ta đánh lừa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT