Tống lão gia tử bị Minh Tịnh đại sư phun máu vào mặt, làm nhòe mắt. Hắn lau mặt, nheo đôi mắt không mở ra nổi, sốt ruột hỏi: "Đại sư, ngài không sao chứ?"
Minh Tịnh đại sư lại "oa" một tiếng phun ra hai búng máu tươi, pháp bào trên người bị máu nhuộm đỏ rực.
Tống lão gia tử nhìn mà lòng run sợ, tay đỡ Minh Tịnh đại sư cũng đang run rẩy, "Trần bác sĩ, mau đến xem một chút, đại sư nôn thành người máu rồi."
Tống lão gia tử trong lòng hoảng sợ vô cùng, Minh Tịnh đại sư trong giới phú hào kinh thành rất có danh tiếng, nếu mà chết ở nhà hắn, thì chuyện nhà hắn sẽ không giấu được, hơn nữa sau này có thể người khác cũng không muốn hợp tác với nhà bọn họ, đừng nói đến chuyện liên hôn.
Trần bác sĩ đến, vừa định bắt mạch cho Minh Tịnh đại sư, đại sư đã đẩy tay ông ta ra, ngồi thẳng dậy, "Không sao, chỉ là bị pháp trận phản phệ không chết được."
Nhưng bị thương không nhẹ, chỉ là không thể lộ ra, nếu không truyền ra ngoài, nói hắn không bằng một con nhóc thì sau này hắn còn mặt mũi nào mà làm ăn nữa?
Tống lão gia tử sai người hầu bên cạnh bưng nước ấm tới, rửa đôi mắt dính máu, tầm nhìn nhìn rõ hơn một chút, thấy trên pháp bào của Minh Tịnh đại sư một mảng lớn máu đỏ tươi, trong lòng hoảng sợ, "Đại sư thật không sao chứ?"
Minh Tịnh đại sư một ngụm máu trào lên cổ họng, bị hắn gắng sức nuốt xuống, hướng Tống lão gia tử khoát tay, "Không ảnh hưởng."
Hắn đi đến cạnh ghế ngồi xuống, thở dốc một hơi, nói: "Xem ra nha đầu kia đúng là có chút bản lĩnh, khó trách có thể làm bị thương sư đệ ta, cũng không biết nàng học từ đâu."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play