Thai Am Yểu không chịu nổi khi Thời Cẩn Sơ gọi tên nàng lúc này. Hơi thở nàng dồn dập, giọng nói yếu ớt, lộ ra chút nghèn nghẹn, mơ hồ cất lên một tiếng: “...Dơ.”
Thời Cẩn Sơ khẽ cười, tiếng cười nhẹ nhàng nhưng mang theo sự trầm thấp. Ngài cúi xuống gần hơn, hơi thở ấm áp phả vào tai nàng, giọng nói khàn khàn vang lên:
“Không dơ.”
Thai Am Yểu sững sờ. Nàng nhắm mắt, như không muốn nghe những lời làm tim đập loạn nhịp này. Nhưng sự dịu dàng trong giọng nói của ngài lại như một đợt xuân triều dâng cao, khiến cơ thể nàng không khỏi khẽ run lên.
Bên ngoài Ngự Thư Phòng, Trương Đức Cung đã sớm đưa Phùng phi rời đi từ khi trong điện trở nên yên ắng. Hắn dẫn cung nhân lùi ra cách xa mười bước, không ai dám phát ra bất kỳ tiếng động nào, chỉ âm thầm bảo vệ bên ngoài.
Ban ngày ban mặt, lại ở Ngự Thư Phòng... Trương Đức Cung cảm thấy mồ hôi lạnh chảy ròng trên trán. May mà hắn nhanh trí đưa Phùng phi rời đi, nếu không, không biết sẽ gây ra cảnh tượng hỗn loạn gì.
Tại Trường Xuân Cung, Chu tần cùng Diêu mỹ nhân đang ngồi trò chuyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play