Hoàng hậu đứng ở đó, sống lưng thẳng tắp, dù bị mọi người nhìn chăm chăm cũng không hề kiêu ngạo hay hoảng loạn. Mấy năm ngồi trên vị trí mẫu nghi thiên hạ khiến nàng có khí độ xuất chúng, hiện tại vẫn có thể giữ bộ dáng thanh giả tự thanh, bình thản đối diện với Thời Cẩn Sơ.
Thai Am Yểu khẽ rũ mắt, nhẹ nhàng vê khăn tay, ngay trước khi Thời Cẩn Sơ mở miệng, nàng chậm rãi cất tiếng, giọng điệu mang theo ý trào phúng:
“Ngài là Hoàng hậu, ngài đã thề rồi, ai dám không tin ngài?”
Sắc mặt Hoàng hậu thoáng chốc tái nhợt. Ý của Thai Am Yểu chẳng phải là đang nói nàng ỷ thế hiếp người sao?
Thời Cẩn Sơ liếc nhìn nữ tử bên cạnh, nhưng nàng thậm chí còn không thèm liếc hắn một cái. Giọng điệu nàng trào phúng như vậy, không biết có phải hay không ngay cả hắn cũng bị kéo vào mà châm chọc theo.
Hoàng hậu không để ý đến Thai Am Yểu, chỉ mong mỏi Thời Cẩn Sơ có thể đứng về phía mình. Nhưng giọng điệu hắn lại có chút nhàm chán:
“Ngươi cảm thấy trẫm nên tin ngươi sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT