Tống Hành đóng cửa sổ lại, quay đầu nhìn Phùng Quý, cằm chưa từng hạ thấp dù chỉ một phân một hào mà chỉ hơi cụp mắt, trầm giọng hỏi: “Đã tra rõ ràng rồi sao?”
Phùng Quý gật đầu, cung kính trả lời: “Bẩm đã điều tra rõ. Dương nương tử và huynh trưởng Dương Tuyên (*) xuất thân từ Dương thị ở Hoằng Nông, là huynh muội ruột thịt cùng một mẹ đẻ ra. Về phần vì sao hai huynh muội bọn họ lại đến Văn Thủy thì thật ra, có liên quan đến đời trước.”
* Tác giả viết tên Dương Bành/Dương Tuyên hơn loạn, mình sẽ thống nhất đưa về Dương Tuyên.
Vừa nói vừa giương mắt quan sát vẻ mặt Tống Hành, thấy hắn thần sắc bình thường ngồi xuống ghế bành, ngón trỏ nhẹ nhàng chụp vào tay vịn, lúc này Phùng Quý mới khoanh chân ngồi xuống cạnh án kỷ kim ngân vẽ hình bát giác, nói tiếp:
“A nương Dương nương tử, Hàng thị nguyên là người Tấn Châu, thế hệ tổ tiên làm quan, sau này nhân đạo sa sút, không thể không gả cho Dương Khánh, dòng chính Dương thị làm kế thất. Dương Khánh kia làm quan đến thứ sử dáng vẻ tuấn tú lịch sự và Hàng thị sau khi thành hôn cũng xem như cầm sắt hòa minh, lần lượt sinh được hai huynh muội Dương Tuyên và Dương nương tử.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT