Thời tiết vào tháng sáu mùa hạ, tuy đã qua lập thu nhưng trời vẫn còn oi bức. Bảo y trân châu được dệt từ hàng trăm viên ngọc trai, mặc lên người không những mát mẻ mà còn có tác dụng xua tan cái nóng. Đó là món quà Tống Hành cố ý sai người tìm kiếm để tặng cho Thi Yến Vi.
Bảo y trân châu dù tốt nhưng vì tiếp xúc trực tiếp với da thịt nên có cảm giác hơi lành lạnh, bởi vậy nàng luôn mặc kèm một lớp áo lót bên trong.
Khi ấy, Thi Yến Vi khoác chiếc áo trân châu bên ngoài lớp áo tay lửng, nghe Tống Hành hỏi có cảm thấy thoải mái không, nàng liền gật đầu đáp ổn.
Tống Hành từ sau bức bình phong bước ra, ngồi xuống bên cạnh nàng. Bàn tay to lớn vòng qua eo nàng, ý định muốn thân mật một phen. Thi Yến Vi vội đưa tay ngăn cánh tay hắn, ánh mắt ra hiệu hắn đừng dựa vào quá gần.
Ánh mắt vừa chạm vào đôi ngươi trong trẻo của nàng, hắn liền hiểu nàng đang chê mình bôn ba nhiều ngày, mồ hôi nhễ nhại còn chưa kịp tắm rửa. Không đợi nàng cằn nhằn thêm, hắn đã tự giác lui lại, nói: “Âm Nương, đợi ta một chút. Lát nữa nhất định ta phải ngắm kỹ dáng vẻ của nàng khi mặc áo trân châu.”
Mấy lời vô vị này luôn được hắn nói một cách trực tiếp. Thi Yến Vi lười bắt bẻ hắn, vẫn cầm cuốn Nữ sử Tây Hán mới được cục Thượng sử biên soạn lại, chăm chú đọc.
Tống Hành ra khỏi điện, sai người sắc thuốc tránh thai mang đến, sau đó đi thẳng đến phòng tắm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT