Thẩm Kỳ Ngộ đan hai tay lại với nhau đặt ở trên bàn, nhìn anh ta một lúc, sau đó giơ tay lên gãi gãi chân mày: “Nghe nói anh đã cầu hôn cô ấy?”
‘Cô ấy’ ở đây chỉ ai không cần nói cũng biết.
Dương Thiệu quan sát anh, không biết người này hỏi câu đó là có ý gì. Anh ta kéo ghế ra ngồi xuống, dáng vẻ như hơi suy nghĩ, anh ta nói: “Phải. Chúng tôi đã bàn bạc rồi, mấy hôm nữa sẽ đến nhà thăm hỏi.”
Anh ta nói xong thì không khỏi quan sát sắc mặt của người ngồi đối diện.
Trên mặt người đó vẫn như cũ không một chút biến đổi, ánh mắt lười biếng, khóe môi rướn lên một nụ cười nhạt, ngoài ra không còn bất cứ một biểu cảm dư thừa nào khác, điều này khiến Dương Thiệu đột nhiên cảm thấy bị kích động.
Thẩm Kỳ Ngộ mỉm cười, uể oải dựa người ra sau ghế: “Tôi khuyên anh vẫn nên suy nghĩ kỹ lại đi, người như cô ấy không thích hợp để cưới về nhà đâu!”
Dương Thiệu cũng cười, nhưng không để lộ cảm xúc nào: “Sao anh lại nói vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play