Thẩm Trường Mi ngơ ngác nhìn chiếc xe lướt qua trước mắt, cô giơ tay xoa xoa cổ tay bị anh bóp chặt, đỏ ửng một mảng, người đàn ông này từ trước tới giờ ra tay đều không biết nặng nhẹ. Di động đặt trong xe đổ chuông, Thẩm Trường Mi kéo cửa xe lấy di động, là Thẩm Thừa Đông gọi đến.
Thẩm Trường Mi vẫn chưa khôi phục lại tâm trạng, bực dọc nói: “Anh.”
Thẩm Thừa Đông nghe ra được tâm trạng cô không tốt, hỏi thẳng: “Xảy ra chuyện gì vậy?”
Thẩm Trường Mi lắc đầu, sau đó nhớ ra anh ấy cũng đâu có nhìn thấy được: “Xe của em đang đi được nửa đường thì hỏng mất rồi!”
Thẩm Thừa Đông hỏi cô ở đâu, dặn dò cô ở yên vị trí đợi anh ấy, sau đó ngắt điện thoại.
Hai mươi phút sau Thẩm Thừa Đông mới tới nơi, Thẩm Trường Mi ôm hộp quà ngồi xổm dưới đất. Thẩm Thừa Đông xuống xe, đi vòng qua đầu xe, nhìn thấy Trường Mi đang ngồi chồm hỗm ở phía dưới, anh ấy nhướng nhướng chân mày: “Sao em không lên xe ngồi đợi mà lại ngồi ở đây?”
Thẩm Trường Mi đứng dậy, cười nói: “Sợ anh không nhìn thấy em!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT