Gia Dật dọn dẹp xong xuôi, lúc đi cùng Lục Linh ra khỏi cửa thì xe của Trình Phong đã đỗ ở đó rất lâu rồi. Thấy Gia Dật đi ra, Trình Phong vội xuống khỏi xe, tinh mắt nhận ra hai mắt của Gia Dật sưng đỏ, mặc dù trong lòng cảm thấy hối lỗi nhưng ngoài miệng lại không biết biểu đạt thế nào. Trình Phong chỉ có thể ngượng nghịu đứng cạnh xe.
Lục Linh là một người tỉ mỉ, sau khi thấy Gia Dật nhìn về phía chiếc xe cảnh sát đỗ bên đường và người đứng cạnh xe, mặt mày sa sầm lại thì cô đã có thể kết luận, tên kia chắc chắn là kẻ đầu sỏ châm ngòi bọc thuốc nổ tối hôm qua.
“Xin chào!” Bước về phía trước, Lục Linh lên tiếng trước: “Vị này là ngài Trình sao! Ngưỡng mộ đã lâu!”
Trình Phong gật đầu với Lục Linh bằng vẻ không tự nhiên: “Xin cô.”
Lục Linh âm thầm đánh giá Trình Phong, mặc dù bạn thân của cô vì anh ta nên mới tức giận bừng bừng, nhưng xét về tướng mạo, cô vẫn cảm thấy người đàn ông trước mắt này có thể coi như là người đàn ông chân chính đáng để tin cậy. Vì thế, cô quyết định không đứng mũi chịu sào, chỉ có thể làm tới mức này: “Công việc cảnh sát thật sự rất vất vả, áp lực công việc thường ngày của ngài Trình có lớn không?”
“Vẫn ổn.”
Lục Linh không để tâm tới câu trả lời nhanh gọn của Trình Phong, tiếp tục đi vào chủ đề: “Áp lực công việc lớn thì nên tìm cách thức phù hợp để điều hòa, nếu nín nhịn quá lâu, làm tổn thương người vô tội thì không hay rồi. Anh nói xem, có đúng không?” Nói xong, không đợi Trình Phong kịp phản ứng lại, cô quay đầu hôn gió với Gia Dật: “Đi nha bảo bối. Nếu vụ án áp lực quá thì đừng đi theo nữa nhé! Đừng tự làm khó mình!” Nói xong, cô giẫm đôi giày cao gót gần 10 cm, ưu nhã rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT