Vào năm 3851, ngày 9 tháng 10, Trùng tộc sẽ kỷ niệm ngày thành lập. Vào ngày lễ trọng đại này, cơ hội gặp được trùng đực quý hiếm sẽ tăng lên đáng kể. Trùng cái sẽ trang điểm tỉ mỉ, khoe thành tựu và tài sản tích lũy từ khi trưởng thành, hy vọng tìm được một vị hùng chủ xứng đáng.

Lúc 2:31 chiều, tại trang viên Airhan, chỉ có một trùng cái 4 tuổi tên là Quyền Phiền ở lại, vì người hầu đã rời đi. Vì là trùng cái, cậu không thể theo hùng phụ mà phải ở lại với thư phụ. Vào ngày cậu nở, hùng phụ đã đặt tên cậu là “Phiền”

Hôm nay, hùng phụ đã đưa thư phụ và phụ thư cùng với các anh em ra ngoài, trong khi các anh trai bận rộn với sự nghiệp của mình. Chỉ có cậu , vì còn quá nhỏ, nên ở lại nhà.

Quyền Phiền 4 tuổi không buồn vì điều này ngược lại, cậu còn thấy vui. Không có ai ở nhà, cậu không phải sợ bị la mắng vì làm sai.

Cậu đi vào phòng ấp trứng, nhón chân đứng lên và nhìn vào hộp ấp trứng chứa em trai mình, khuôn mặt nhỏ nhắn tỏ vẻ nghiêm túc.

Cậu muốn em trai nở ra để chơi với mình, nhưng cũng không muốn em trai nở ra. Sau một hồi do dự, cậu như quyết định điều gì đó và vỗ nhẹ vào hộp ấp trứng bằng tay nhỏ của mình. “Em đừng nở ra. Hùng phụ rất hung dữ và sẽ cho người khác đánh em. Nhìn này.”

Cậu kéo tay áo lên để lộ cánh tay đầy sẹo, với những vết thương mới chồng lên vết thương cũ, một số vết thương còn tím bầm và chảy máu, trông rất đáng sợ.

Đôi mắt xanh to của cậu không biểu lộ cảm xúc. “Thư phụ nói cơ thể trùng cái chúng ta rất mạnh mẽ và có thể chịu đau, nhưng thật ra rất đau.”

“Thư phụ nói tình hình gia đình chúng ta tốt là nhờ phụ thư. Em không biết phụ thư đâu, phụ thư là phu quân của hùng phụ. Tất cả con của hùng phụ phải gọi thư quân là phụ thư. Phụ thư là một tướng quân rất giỏi. Ông có một con trai tên là Quyền Diêm, là anh cả của chúng ta, nhưng anh chưa bao giờ gặp anh ấy. Còn có một quả trứng trong hộp ấp đã hai năm mà chưa nở.”

"Nhìn này, chính là quả trứng này." Quyền Phiền nói, đi đến một hộp ấp trứng khác và đứng trên đầu ngón chân để nhìn vào. Cậu ngạc nhiên, miệng nhỏ mở thành hình chữ "O".

Quả trứng trắng đã nở, và nửa vỏ trứng nằm bên cạnh một bé trùng nhỏ trắng mềm.

Bé trùng nhỏ rất nhỏ, chỉ dài hơn cánh tay cậu một chút, nằm trong vỏ trứng, trông như một đám mây nhỏ mềm mại. Tóc đen dính vào mặt, tay nhỏ nắm chặt thành nắm đấm đặt bên mặt, ngủ ngon lành.

Quyền Phiền nhìn khuôn mặt trắng nõn của bé trùng nhỏ và chạm vào mặt mình nơi có Trùng Văn, mắt mở to hơn nữa.

Là một bé con trùng đực nhỏ!

Nhận ra điều này, cậu chạy cộp cộp về phòng với đôi chân ngắn, lấy máy truyền tin của thư phụ để lại và chạy về phòng ấp trứng.

Cậu nhón chân và đứng trên đầu ngón chân lần nữa để nhìn vào bé con trùng đực nhỏ trong hộp ấp và thấy rằng bé đã tỉnh, đang nhìn cậu bằng đôi mắt xanh thẳm.

Quyền Phiền nín thở, sợ làm em trai trùng đực sợ. Thư phụ đã nói rằng bé con trùng đực rất là yếu và dễ bị bệnh hoặc thậm chí chết nếu không được chăm sóc đúng cách.

Mặc dù cậu nghĩ hùng phụ cao lớn không yếu chút nào, nhưng bé con trùng đực trước mắt trông rất nhỏ!

"Suỵt." Quyền Phiền đặt ngón tay lên môi và nói, “Em đừng khóc, cũng không phải sợ, anh sẽ gọi thư phụ về.”

Là khí linh của đao nhưng vừa sinh ra linh trí thì bản thể cũng bị hủy, bé yếu ớt nằm trong vỏ trứng, nhìn về phía phát ra âm thanh, thấy mọi thứ mờ mờ như một lớp sương, bé mở miệng và phát ra một tiếng nhỏ, “A nha”

Quyền Phiền chớp mắt. Giọng của em trai trùng đực nhỏ thật nhỏ và dễ thương!

Tỷ lệ trùng đực so với trùng cái chênh lệch rất cao, nhưng vì trùng đực nhỏ rất yếu, tỷ lệ sống sót chỉ chiếm một nửa. Vì vậy, đây là lần đầu tiên Quyền Phiền thấy một bé trùng đực nhỏ.

Không giống như trùng đực yếu ớt, bé trùng cái rất mạnh mẽ, là một trong những loài mạnh nhất trong thiên hà. Họ có thể lăn và bò ngay sau khi nở, đi và nói chuyện lưu loát trong một tháng, và chạy nhảy vui vẻ sau khoảng năm tháng.

Quyền Phiền nhỏ hiện đang học ở Học viện mẫu giáo tại Trùng tộc và sẽ vào tiểu học của Học viện Lance sau hai năm nữa.

Hôm nay, vì là ngày thành lập, tất cả các trường học của Trùng tộc đều nghỉ một ngày, nên cậu có thể ở nhà.

Cậu vỗ ngực nhỏ của mình với sự nhẹ nhõm, may mắn là cậu ở nhà, nếu không không ai biết em trai trùng đực đã nở, đợi đến khi quản gia phát hiện ra thì em sẽ bị bệnh mất .

Tại buổi tiệc, Quyền Chử nhận được tin nhắn từ Vân Lai và ngay lập tức chấp nhận. Anh biết rằng khi Vân Lai gửi tin nhắn, thường là về đứa bé trùng cái nhỏ nhất ở nhà. Với sự cho phép của anh, cậu sẽ gọi cho anh nếu có chuyện gì xảy ra.

Trùng cái, sau khi kết hôn với trùng đực, dù là quân thư hay thư hầu, tất cả tài sản đều thuộc về chủ nhân trùng đực và không được tùy ý sử dụng.

Đây là lý do tại sao Vân Lai không thể mua cho bé trùng cái của mình một cái máy truyền tin.

Tin nhắn hiển thị một khuôn mặt nhỏ nhắn đang dỗi trước video. Quyền Phiền chớp mắt, “Phụ thư.”

Quyền Chử gật đầu, “Ừ, có chuyện gì vậy?”

Trùng cái không có quyền lấy họ của hùng phụ, nên tất cả con của chủ nhân trùng đực đều lấy theo họ của thư quân là anh.

“Phụ thư, trứng trứng của ngài đã nở ạ.”

Quyền Chử sững sờ một chút, nhớ đến quả trứng mà anh kiểm tra định kỳ. Quả trứng đã không nở trong hai năm, trùng bác sĩ đã nói rằng nó có tỉ lệ nở rất thấp. Nhưng anh không cam tâm vẫn giữ nó trong hộp ấp, chăm sóc cẩn thận, và không ngờ tới nó thật sự nở.

"Là bé trùng đực đó ạ!" Quyền Phiền nói, đứng nhón lên để hướng camera vào bé trùng đực nhỏ trong hộp ấp.

Trong video là 1 bé trùng nhỏ mềm mại, Quyền Chử đứng bật dậy, không màng đến những ánh mắt ngạc nhiên xung quanh, đôi mắt đỏ sậm của anh nhìn chằm chằm vào bé trùng đực nhỏ trắng mềm trong video.

Anh cẩn thận quan sát bé trùng đực nhỏ trong video. Bé có tóc đen giống anh và đôi mắt xanh thẳm giống hùng phụ của bé.

Quyền Chử không thể diễn tả cảm xúc của mình lúc đó. Không giống như những trùng chưa từng thấy trùng đực, anh sinh ra trong một gia đình trung lưu có hùng phụ và có hùng chủ trùng đực ngay sau khi trưởng thành.

Những trải nghiệm cuộc sống đã dạy anh rằng trùng đực kiêu ngạo, tự cao, ngu ngốc và tàn nhẫn. Trùng cái chỉ là một sự tồn tại phiền phức đối với họ.

Anh không có cảm tình tốt với trùng đực, tưởng tượng rằng bé trùng đực nhỏ này sẽ lớn lên giống như vậy. Sự phấn khích ban đầu của anh dần dần biến mất.

Trùng đực rất quan trọng đối với Trùng tộc.

Họ là tồn tại được trùng cái bảo vệ ngay khi mới vừa sinh ra, là bảo vệ được khắc vào gien của trùng cái qua từng thế hệ.

Trong lịch sử Trùng tộc, chưa từng có trường hợp tập thể trùng cái làm hại trùng đực.

Ngàn năm trước, một tai nạn đã khiến số lượng trùng đực vốn đã ít ỏi giảm mạnh. Nếu không nhờ sự thay đổi thể chất của trùng cái, cho phép thư thư kết hợp và sinh ra trùng con, thì toàn bộ Trùng tộc đã sớm biến mất trong dòng chảy lịch sử.

Vị thượng tướng lạnh lùng này, với đôi tay đã nhuốm máu vô số lần, đứng lặng lẽ nhìn vào video của bé con trùng đực nhỏ yếu. Đôi mắt đỏ sậm của anh lóe lên suy nghĩ, anh nghĩ rằng, có lẽ bé con trùng đực nhỏ này là cơ hội của anh.

Một cơ hội để không bị cướp đoạt tự do và bị trói buộc ở nhà.

Ở bên cạnh, Airhan nhận trái cây từ thư hầu, thấy Quyền Chử không bình tĩnh như vậy thì nhíu mày. Tính cách của thư quân này luôn lạnh lùng và điềm tĩnh, nên có lẽ đã xảy ra chuyện gì đó.

Với ánh mắt mang theo chút ghét bỏ nhưng không bộc phát, anh lạnh giọng hỏi, “Chuyện gì?”

Quyền Chử phục hồi tinh thần, khom lưng hành lễ, “Xin lỗi hùng chủ, tôi kích động như vậy là vì trùng trứng đã phá xác.”

Nghe lý do của anh, đôi mắt xanh lam của Airhan hiện lên ý không kiên nhẫn. Anh biết về quả trứng đó, hai năm không nở thì theo lý thuyết đã là trứng chết, không ngờ lại thực sự nở.

Anh lười nhác nhướng mày, rõ ràng không hài lòng với câu trả lời này, đôi môi mím lại, “Sau khi trở về, đi hình lâu lãnh 50 roi.”

Các thư hầu ở đó biến sắc, cúi đầu hạ thấp sự hiện diện, sợ rằng hùng chủ sẽ nổi hứng và thưởng cho họ một trận roi.

Roi ở hình lâu rất đặc biệt, mỗi roi đều mang lại cảm giác đau đớn đến tận xương tủy, dù trùng cái có thể chất tốt cũng không chịu nổi.

Quyền Chử không hề nhíu mày, giọng lạnh lùng vang lên, “Hùng chủ, đó là một bé trùng đực.”

Không gian im lặng trong một giây, Alhandra bật dậy từ chỗ ngồi, cảm xúc vô cùng kích động, “Trùng đực ?!!”

Phải biết rằng anh đã mong chờ một bé trùng đực từ rất lâu rồi. Đáng tiếc, trong 50 năm qua, anh không ngừng cưới thư hầu, mua thư nô, sinh hơn ba mươi quả trứng, nhưng chỉ có 23 quả phá xác thành công và không có một bé trùng đực nào.

Quyền Chử gật đầu, tiến lên đưa video cho anh xem.

Ở một nơi khác, Quyền Phiền biết hùng phụ muốn xem, cố gắng đứng nhón chân giơ máy truyền tin lên.

Trong video, bé trùng đực trắng mềm nằm yên trong vỏ trứng, nhìn về phía video như thấy anh trai đang cố gắng nhón chân, ngón tay uốn lượn một chút, miệng phát ra một tiếng yếu ớt, “A. ”

Alhandra che ngực, lùi một bước, đôi mắt xanh thẳm mở to, trong đầu chỉ nghĩ rằng bé trùng đực của mình thật đáng yêu!

Ngay lập tức, anh không màng đến gì khác, mang theo một đám thư hầu rời đi.

Trở lại trang viên, một đám trùng cái không rảnh lo gì khác, nhắm thẳng đến phòng ấp trứng. Đương nhiên, không có trùng nào dám vượt lên trước hùng chủ và thư quân.

Khi hùng phụ và phụ thư trở về, Quyền Phiền liền từ góc tường đi đến bên cạnh thư phụ, nắm chặt tay thư phụ.

Vân Lai giơ tay xoa đầu cậu, “Con làm rất tốt.”

Cơ thể trùng đực vốn rất yếu, quản gia trong nhà không có quyền vào phòng ấp trứng. Nếu chờ hùng chủ tham gia xong yến hội trở về, trùng đực nhỏ này sẽ xảy ra chuyện lớn.

Hùng chủ đã mong chờ một bé trùng đực nhiều năm, nếu bé trùng đực này gặp chuyện gì, cả đàn trùng này sẽ không có ngày lành.

May mắn là y đã để Quyền Phiền ở nhà, và may mắn là cậu đã lén vào xem em trai và phát hiện bé con trùng đực mới phá xác.

Ở bên cạnh thư phụ, Quyền Phiền hoạt bát hơn nhiều, cậu cười tươi và nói nhỏ, “Thư phụ, bé trùng đực thật nhỏ và thật ngoan ngoãn nha!”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play