Sáng sớm hôm sau, thời điểm Phó Trăn chạy bộ ngang qua khu dạy học, anh nhìn thấy có người ở đó.
Giữa làn sương sớm, áo khoác Nguyên Ngải vắt một bên cây tuyết tùng, trên người cô chỉ mặc một chiếc áo lông xám, tóc buộc lên, để lộ cần cổ trắng trẻo thon dài, mặt hơi ửng đỏ, tựa như thấm mệt.
Một mình vận chuyển bốn cây tuyết tùng cao hơn một mét, dĩ nhiên sẽ mệt.
Những nhành tuyết tùng xanh biếc, tràn đầy sức sống, tách biệt hoàn toàn với ngôi trường này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT