Từ đó Đức sống ra sau như thế nào tôi cũng chẳng rõ vì từ ngày quay lại Sài Gòn tôi dường như bỏ sim điện thoại cũ đi thay hoàn toàn số điện thoại và chỉ liên lạc mình ba tôi nên cũng không ai làm phiền tôi nữa...Cho đến khi hai tháng trôi qua,tôi dần ổn định lại cuộc sống thì Mỹ Lan có ghé nhà thăm tôi một lần, vì đã nguôi ngoai nên tôi đồng ý tiếp chuyện với Uyên.
Hai chị em lâu ngày không gặp nên có rất nhiều chuyện cần tâm sự, ngồi trò chuyện nơi băng ghế đá, nhâm nhi 2 ly trà sữa chú Mỹ vừa chạy qua cửa hàng mua dùm, Mỹ Lan ngập ngừng lên tiếng hỏi tôi
"Chị sao rồi, đã khỏe lại chưa chị? Sao em thấy sắc mặt chị còn xanh quá?
Tôi đưa tay lên chạm vào má mình rồi khẽ cười đáp lại em
"Chị khỏe rồi, chắc do ở trong nhà suốt mấy tháng nên da dẻ nhợt nhạt xíu đó em!
"Hôm nay gặp chị em cũng mừng,chứ trước gọi chị không được em lo lắng lắm luôn, mà do thời gian đó mẹ em hiểu lầm chị rồi cho chị là người xấu dù em có giải thích mẹ cũng không nghe nên mẹ cấm em không cho em gặp chị luôn.
Với lại…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT