Kiều Triều đem giá của năm loại đồ ăn báo ra, rau xanh tám văn tiền một cân, dưa chuột mười hai văn tiền một cân, cà chua hai mươi lăm văn tiền một cân, ớt mười tám văn tiền một cân, đậu que mười sáu văn tiền một cân.
Đám người hầu đều hít một hơi, "Mắc quá vậy? Các ngươi đây là lừa bịp tống tiền sao?"
Kiều Triều: "Lừa bịp tống tiền hay không quý t·h·iếu gia nên biết rõ. Bây giờ đang là mùa đông, nhà ai mà có rau dưa tươi rói thế này, để có được chúng, chúng ta đã tốn không ít công sức."
Ban đầu hắn vốn dĩ không biết chuyện này, sau khi nghe Kiều Trần Thị và Kiều Đại Sơn kể rằng trước kia mùa đông trong nhà ngoài củ cải và cải trắng ra thì chỉ có rau khô, rau dưa tươi hiếm có vô cùng, cho dù có cũng rất đắt đỏ, nhiều nhà có cái ăn đã là tốt lắm rồi.
Về phần giá cả, lúc đầu nghe Chân Nguyệt nói hắn cũng cảm thấy là lừa bịp, nhưng sau khi nghe Kiều Đại Sơn và Kiều Trần Thị nói lại cảm thấy hình như cũng còn chấp nhận được.
Kiếp trước hắn vốn không thiếu những thứ này, cũng không biết mua với giá bao nhiêu, mà dân thường mùa đông lại khó mà có rau dưa tươi ăn.
Chu Diễn suy tư một chút, "Có thể bớt chút được không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play