Lúc trở về đương nhiên dùng cỏ dại che hết đồ vật, nếu không về nhà mà đụng mặt người thì chắc chắn bị nhìn thấy, mà một khi bị nhìn thấy thì rất nhanh chuyện sẽ lan ra khắp thôn.
Trên đường về, hai người còn nhặt được ít quả dại. Ngày đông trời tối nhanh hơn, hơn nữa trên núi lại lạnh hơn, nên hai người bước đi nhanh chóng. Sợ Chân Nguyệt bị ngã, Kiều Triều còn kéo tay nàng cùng đi.
Chân Nguyệt liếc nhìn hắn một cái nhưng cũng không từ chối. Hiện tại hai người về muộn, phải nhanh chóng về nhà.
Khi ra khỏi núi, mặt trời đã hoàn toàn xuống núi, nhưng trời chưa tối hẳn, hai người càng đi nhanh hơn.
Không biết có phải do trời sắp tối không mà trên đường không gặp ai khác.
Trong nhà, Tiểu A Sơ vẫn đang khóc, khóc oe oe rất lớn, Kiều Trần Thị dỗ thế nào cũng không nín.
"Lão đại và vợ lão đại còn chưa về sao?"
Kiều Nhị: "Vẫn chưa, không lẽ đại ca đại tẩu gặp chuyện gì rồi?"
Tiền thị: "Hừ hừ, có chuyện gì chứ? Cũng sắp về thôi."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT