Kiều Nhị uống một chén nước mới bắt đầu kể, “Lợn rừng bị đánh c·h·ế·t nhưng mà thật nhiều hoa màu đều bị giày xéo, Đại ca siêu cấp lợi h·ạ·i, một tay cầm dao quắm vung ra c·h·é·m vào thân lợn rừng."
“Cuối cùng, Đại ca chém vào cổ lợn rừng, con lợn đó chảy nhiều m·á·u lắm, chúng ta mới xông lên bổ dao, cuối cùng mọi người mới đánh c·h·ế·t được lợn rừng."
"Thật là nguy hiểm, con lợn rừng kia đuổi theo Đại ca mấy lần.” Kiều Trần Thị nghe tim đập thình thịch, tiến đến nắm lấy tay Kiều Triều, "Lão đại sao ngươi lại liều mạng như vậy, sao cứ xông lên phía trước làm gì, nếu như ngươi xảy ra chuyện thì Chân thị và con cái làm sao bây giờ?"
Kiều Trần Thị xoa khóe mắt, nàng thật sự sợ hãi.
Kiều Triều: ...Hắn không phải đã trở về rồi sao? Sao còn trách mắng hắn?
Chân Nguyệt: “Chắc bọn họ cũng mệt rồi, cứ để bọn họ vào phòng nghỉ ngơi trước đã.” "Ừ, ừ, ừ, nhanh đi nghỉ ngơi, ta đi giúp Tiền thị nấu cho các ngươi chút mì.” Bát mì nước đơn giản rất nhanh đã xong, ba người húp lấy húp để ăn ngấu nghiến, xem ra là đói quá lâu rồi.
Kiều Triều mệt đến nỗi không buồn tắm rửa, chỉ rửa qua chân lau người một chút rồi lên g·i·ư·ờ·n·g ngủ luôn, Chân Nguyệt tuy có chút gh·é·t bỏ, nhưng cũng thông cảm cho hắn.
Rất nhanh, cả nhà họ Kiều liền im ắng.
Ngày thứ hai, mọi người trong nhà đều dậy muộn, trừ Tiểu A Sơ, Chân Nguyệt lúc tỉnh dậy thì đứa nhỏ đã mở mắt không biết nhìn đi đâu, còn đang mút tay, không khóc không quấy, nhìn ngoan ngoãn vô cùng, thấy Chân Nguyệt nhìn nó thì đột nhiên nó cười toe toét.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT