Dọc theo đường đi, Chân Nguyệt thật sự là đang chơi, cứ đến một chỗ là ở lại vài ngày, leo núi, du thuyền, thưởng sen, nghe mưa, ví như lúc này nàng đang ngồi trên thuyền ở bờ sông Giang Nam, một bên thị nữ xinh đẹp đang pha trà cho nàng, còn nàng thì ngắm cảnh đẹp trước mắt, trong lòng muốn ngâm thơ.
Khổ nỗi việc làm thơ nàng vốn dĩ không biết, chỉ có thể nhìn cảnh đẹp thở dài một tiếng: "Thật không tệ." Sau đó sai người bên cạnh là họa sĩ vẽ lại cảnh đẹp này, rồi nàng sẽ gửi đến Kinh Đô cho Kiều Đại xem, hắn không xem được thì nàng xem thay cho hắn.
Lúc này trên sông, ngoài chiếc thuyền của bọn họ ra, không xa cũng có một chiếc thuyền khác, trên thuyền dường như toàn là mấy công tử, khi chiếc thuyền kia lướt qua thuyền của Chân Nguyệt, Chân Nguyệt liếc mắt nhìn thấy mấy anh chàng đẹp trai bên đối diện.
Đúng là những chàng trai trẻ tuổi đẹp trai, trông trẻ hơn A Sơ nhà nàng một chút, đều mới mười mấy tuổi.
Bọn họ cũng nhìn về phía bên này, nhìn đến Chân Nguyệt chỉ lướt qua một cái, không thấy có gì đặc biệt, nhưng khi nhìn đến nha hoàn của Chân Nguyệt thì có hai người mắt sáng lên.
Dù sao Chân Nguyệt tuổi này trông cũng gần bằng cha mẹ bọn họ, nên với nha hoàn trẻ trung xinh đẹp bên cạnh Chân Nguyệt, bọn họ cảm thấy rất vừa mắt.
Nha hoàn xinh đẹp này là Chân Nguyệt mới nhận nuôi một bé gái mồ côi, cô bé phải mang theo một đứa em trai, gia sản bị người trong tộc cướp đoạt, còn bị bán cho phú thương, Chân Nguyệt đi qua thấy đã cứu hai người, nha hoàn kia quỳ xin nàng thu nhận, nói mình có thể bán thân, chỉ cần có thể cho cô mang theo em trai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT