Mọi người đều vào cửa liếc nhìn Kiều Đại Sơn một cái, mắt Kiều Đại Sơn đã mờ đi, hắn giơ tay, một lúc lâu mới phun ra hai chữ, "Lão đại."
Kiều Triều vội tới trước, nhìn thân phụ của hắn, Kiều Đại Sơn giống như con bò già trầm mặc, chỉ biết im lặng làm việc, tuy trước đây cũng có chút yếu đuối, nhưng khuyết điểm không thể che lấp ưu điểm, đối với quyết định trong nhà Vu cũng không lấy thân phận chủ gia đình mà nói gì.
Hắn yêu quý người nhà, giỏi làm nông, dù có lúc rảnh rỗi cũng đi thăm ruộng, làm Thái Thượng Hoàng thỉnh thoảng cũng đi trang viên xem, tính tình rất tốt.
"Cha! Con đây!"
"Về... về nhà."
Kiều Đại Sơn nắm tay hắn, bày tỏ ý định, sau khi hắn chết muốn về Đại Nam thôn, đợi đến khi Kiều Triều lên tiếng, Kiều Đại Sơn không lâu sau liền nhắm mắt xuôi tay, yên nghỉ.
"Cha!" Kiều Nhị và Kiều Tam phía sau khóc lớn không thôi, còn có một số người khác, A Sơ, A Trọng, Tiền thị mỗi người đều khóc, hốc mắt Chân Nguyệt cũng hơi ướt, Kiều Đại Sơn đúng là rất tốt, khiến ruộng đất trong nhà rất nhiều đều do Kiều Đại Sơn trông nom và cũng là người chấp hành tốt nhất phương pháp trồng trọt của nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT