Kiều Triều: "Chút tiền đó vẫn có thể kiếm ra." Đến khi đánh chiếm huyện Bàn Sơn, đoạt lấy đồ đạc của thuộc hạ Trấn Bắc vương một đợt là có thể lấp vào chỗ trống ngay!
Chân Nguyệt nhìn hắn đã quyết định cũng không hề để ý, dù sao người ta cũng chưa chắc đã thành công, giống như việc giết nàng cũng sẽ không thành công vậy.
Mấy ngày sau, Trấn Bắc vương kia cũng nhận được tin người nhà mình, còn có vương phi, con cái bị ám sát, vừa nghe là do Kiều Định Vương sai xuống liền biết ngay là người kia ăn miếng trả miếng.
Về phần Nam Dương Vương thì đập vỡ một cái chén trà, "Khinh người quá đáng! Cái tên Kiều Triều kia muốn làm gì? Cũng không phải ta muốn ám sát vương phi của hắn, đó là do Trấn Bắc vương ra lệnh mà, có liên quan gì đến ta? Bây giờ lại cho người giết vương phi và người nhà ta? Hắn có ý gì? Muốn cùng nhau c·h·ế·t sao?"
Nam Dương Vương rất là p·h·ẫ·n nộ, chủ yếu là gần đây đánh nhau cứ liên tục thua, thêm việc quân đội Kiều Định Vương còn có thứ vũ khí ầm ầm kia khiến cho bọn họ tổn thất nặng nề, hơn nữa một đám người còn bị kích động, khiến cho hiện giờ hắn cũng không dám tiếp tục ra lệnh tấn công.
Phụ tá: "Chắc là Kiều Định Vương kia muốn dụ dỗ cả vương gia ngài, dù sao chúng ta bây giờ đang cùng Trấn Bắc vương hợp tác."
Nam Dương Vương nghĩ một chút thấy cũng đúng, hắn thật sự có chút hối hận khi hợp tác cùng Trấn Bắc vương, từ sau khi hợp tác họ đánh Kiều Định Vương luôn liên tục thất bại, trước đó hợp tác với Kiều Định Vương thì thế như chẻ tre!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT