Tiền thị từng nói với nàng hy vọng cả nhà bọn họ đều được bình an, Chân Nguyệt đương nhiên hiểu ý của nàng, vương gia vương phi đều ở đó, ít nhất là đối với con cháu là tốt.
Kiều Triều: "Ta đây sẽ cố gắng sớm kết thúc chiến sự trước mắt."
Chân Nguyệt: "Cứ xem thế nào đã, chiến sự đâu phải chuyện một sớm một chiều là xong được."
Kiều Triều: "Đến mùa đông, hẳn là sẽ kết thúc." Mùa đông quá lạnh, dù có chiến sự, cũng chỉ là đánh nhau nhỏ lẻ vì quá lạnh, hơn nữa nhân dịp mùa đông cũng có thể nghỉ ngơi dưỡng sức.
Chân Nguyệt chợt nghĩ đến, "Trấn Bắc vương bọn họ chủ yếu đóng quân ở phương Bắc, đã quen với giá lạnh, chẳng phải trước đây bọn họ còn có cái lò sưởi ấm giường? Nhanh chóng trang bị cho quân đội cái đó đi, nếu không mùa đông mà bọn họ tấn công quy mô lớn thì sẽ bất lợi cho chúng ta!"
Kiều Triều: "Nếu vậy thì mùa đông đối với Nam Dương Vương bên kia càng bất lợi hơn! Đến lúc đó rồi tính." Kiều Triều lại ôm Chân Nguyệt, còn hôn lên trán nàng, mũi nàng, lại định hôn lên môi nàng, nhưng bên ngoài bỗng nhiên có tiếng nói vọng vào.
Chân Nguyệt đẩy hắn ra, sau đó A Sơ đi vào, A Sơ nhìn thấy Kiều Triều đang ngồi thì vô cùng vui mừng, "Cha! Cuối cùng người cũng tỉnh rồi!" Nói rồi hốc mắt liền đỏ hoe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play