Kiều Triều tỉnh dậy liền nghe nói Chân Nguyệt nhìn nữ nhân kia đi, hắn có chút lo lắng, "Nàng không nói gì thêm à?"
Chân Nguyệt liếc hắn một cái, "Có thể nói cái gì?"
Kiều Triều: "Ta còn có một việc quên mất, theo như ngươi nói, lúc ấy Hoài Dương Vương mời ta đi hoa lâu uống rượu, cô ta chính là người xuất thân từ hoa lâu, lúc ấy ta giả vờ uống say, bị nàng đỡ vào phòng nghỉ, nàng định giở trò với ta thì bị ta đánh ngất, sau đó ta để nàng nằm trên giường, còn ta thì dựa sát tường nghe lén Hoài Dương Vương bọn họ nói chuyện."
Kiều Triều giơ tay lên, "Trừ việc giả vờ say bị nàng đỡ ra thì ta không có chạm vào nàng một ngón tay nào, trên đường về cũng không thấy nàng, ta thề."
Chân Nguyệt lại không để ý lắm, "Theo như ngươi nói thì Hoài Dương Vương đó cảm giác là cái giá áo túi cơm, chẳng có năng lực gì, đã đến tình thế này rồi mà còn mang người đi uống rượu ở hoa lâu?"
Kiều Triều: "Hắn đâu phải Hoài Dương Vương từ đầu; Hoài Dương Vương trước kia qua đời rồi thì người này mới lên thay, hắn bất tài nên mới thua trận."
Chân Nguyệt: "Cái cô như họa kia còn tự nhận là lương dân đấy, nghĩ ta không biết thân phận của nàng sao? Nàng có khế ước bán thân đấy, đâu phải ở chỗ ngươi?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT