Chân Nguyệt: "Ta nói đùa thôi, ta mới không muốn làm đâu, còn không phải mệt chết ta." Nàng chỉ muốn những lúc rảnh rỗi thì ngủ cho đã.
Nhưng không phải nàng không nghĩ mà không được, bởi vì sau đó cả triều Đại Chu xuất hiện đủ loại thế lực, khiến cả vùng đất này hỗn loạn tưng bừng, có cái kiểu cát cứ riêng rẽ.
Chiến tranh khổ nhất chính là dân chúng, cho nên hiện tại cả An Ninh phủ cũng vô cùng hỗn loạn, rất nhiều người mất nhà, trong huyện thành đâu đâu cũng thấy người ăn xin.
Tiền thị vừa sợ vừa lo, "Chúng ta có nên quay về không?"
Kiều Nhị: "Đợi thêm một thời gian nữa đi, chỗ chúng ta còn tốt, bây giờ con cái không có ở đây, nếu có chuyện gì thì chúng ta chạy."
"Ừ." Tiền thị mỗi ngày mở tiệm đều lo lắng đề phòng, chủ yếu là trải qua chuyện trước kia, cho nên nàng hay bị phản ứng thái quá, nhưng không mở tiệm mà ở nhà để anh cả chị dâu nuôi thì cảm thấy không ổn lắm.
Ngoài đường bán con cái rất nhiều, thậm chí còn có người quỳ trước cửa hàng cầu xin Kiều Nhị và Tiền thị mua con của họ, nhưng Kiều Nhị và Tiền thị đều cự tuyệt. Thời buổi loạn lạc này, người trong nhà nhiều như vậy còn phải nuôi họ, lấy đâu tiền bạc mà nuôi thêm người ngoài?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play