Than củi hóa thành tro, không tiện để trong cửa hàng, chỉ có thể chất lên xe mang đi bán dọc đường.
Việc coi cửa hàng giao cho vợ chồng Kiều Nhị, Kiều Tam thì chở than củi đi bán một bên, vì trời lạnh nên rau dưa trong quán bán cũng rất chạy, thường có khách quen dặn Mạn Châu để dành hai cân rau cho hôm sau.
Còn ở nhà Kiều gia, Kiều Triều mấy ngày liền dẫn người lên núi đốn củi, sau đó lại còn phải đốt than. Tối đến, Chân Nguyệt mới phát hiện tay hắn nứt toác cả da.
Nàng lấy thuốc mỡ ra bôi cho hắn, “Đừng đi nữa, kiếm tiền thì tốt thật, nhưng tiền đâu phải kiếm cho hết được, giờ mình cũng không đến nỗi nào.”
Kiều Triều nói: “Không sao, không đau.”
Chân Nguyệt: “Đau còn đỡ, ta sợ nó ngứa, mà khi ngứa lên còn khó chịu hơn đau.”
Quả nhiên, đến tối Kiều Triều ngứa ngáy không tài nào ngủ được, cứ muốn gãi, nhưng lại sợ rách da, chỉ có thể nhẹ nhàng xoa xoa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT