Mỗi bàn có tổng cộng tám món ăn, một nồi lớn bên cạnh đều là cơm, ăn một chén không đủ có thể ăn thêm chén thứ hai.
Mọi người im lặng cúi đầu ăn, không ai dám nói chuyện, sợ nói một câu là chẳng còn gì để ăn.
Nhưng mà, bàn của Chân Nguyệt lại không có cảnh tranh giành, có lẽ là do thấy Chân Nguyệt và các nàng đều từ tốn ăn nên những người còn lại cũng giữ ý tứ, không dám xông xáo cướp ăn như những bàn khác.
Tiền thị ăn một chén rồi buông bát, còn Tần bà t·ử ăn một chén vẫn chưa đủ, nhưng trên bàn cũng chỉ có nàng ăn một chén, những người khác vẫn chưa ăn hết một chén cơm.
Tần bà t·ử lưỡng lự không biết có nên đi lấy thêm một chén cơm không, thì Tiền thị cầm bát sang một bên múc một chén canh củ cải, một miếng xương có t·h·ị·t, vài miếng củ cải lớn chan canh, rồi từ từ ăn.
Còn có thể chỉ ăn đồ ăn ư? Nàng cũng muốn thử, Tần bà t·ử liền bắt chước múc một chén đầy củ cải còn gắp hai miếng xương có t·h·ị·t ăn, đợi những người khác ăn xong đứng dậy thì Tần bà t·ử vẫn còn ngồi ăn đồ ăn trên bàn.
Cái này ngon, cái kia cũng ngon, măng này cũng ngon, rau hẹ trứng gà cũng ngon... Tất cả đều ngon.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT