"Trước cái tên lính đánh thuê chẳng phải nói bọn họ trốn ra rồi lại quay về sao? Có lẽ người trong thôn cũng vậy." Hồ lão Đại an ủi nói.
Kiều Triều: "Có thể họ đi đâu được chứ, nhà họ Kiều căn bản có ai đầu quân vào chỗ lính đánh thuê đâu." Không có gì ăn, lại không có nước, còn giặc cướp nữa, hắn không biết người nhà họ Kiều né được một lần có né được lần thứ hai không.
Hồ lão Đại cũng thở dài, hắn cũng đã chuẩn bị tinh thần trong nhà không ai còn sống rồi, nói những lời này chỉ là để an ủi Kiều Triều, mà quan trọng nhất là tự an ủi mình.
Kiều Triều: "Ta có thể về nhà không?" Hắn muốn về tìm Chân Nguyệt và những người khác, hắn muốn xác nhận bọn họ có bình an không, nếu bọn họ đều không sao, thì một mình hắn còn có ý nghĩa gì nữa?
Hồ lão Đại trừng mắt nhìn quanh một lượt, "Đào binh là sẽ bị giết đó."
Kiều Triều: "Ta không muốn làm đào binh, ta chỉ muốn về nhà thôi."
Hồ lão Đại: "Nhưng chiến sự còn chưa kết thúc, cấp trên sẽ không thả người." Vốn dĩ quân số đã không đủ rồi, Kiều Triều làm việc lại tốt; nếu cứ tiếp tục như vậy thì còn có thể thăng làm tiểu quan nữa chứ, về nhà thì được cái gì?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play