Kiều Nhị sau khi cáo biệt Tống Thiết Sinh liền trở về, lần này vừa ra khỏi thành hắn cũng đi rất nhanh, bên ngoài rất nhiều người nhìn về phía hắn, bỗng nhiên một người phụ nữ ôm một đứa bé sơ sinh lao về phía hắn, quỳ rạp trên mặt đất dập đầu, "van xin ngươi, có nước không? Mau cứu con của ta với, mau cứu con của ta đi."
Kiều Nhị nhìn đứa bé trong lòng người phụ nữ, miệng khô khốc nứt nẻ, ánh mắt rũ xuống, trông chẳng có chút tinh thần nào, Kiều Nhị thấy vậy rất đau lòng, nghĩ Tiền thị còn đang mang thai, hắn có thể làm việc thiện tích đức, cho nên hắn lấy chỗ nước ít ỏi còn lại trong ống trúc đưa cho người phụ nữ kia.
"Cám ơn, cám ơn." Người phụ nữ kia nhanh chóng đón lấy đút cho đứa bé trong lòng, Kiều Nhị nghĩ mau chóng rời đi, không ngờ liền có người thứ hai, thứ ba lao tới cầu xin thức ăn, nước uống.
Kiều Nhị vừa lùi lại, "Thật xin lỗi, ta không có đồ ăn, cũng không có nước."
"A! Các ngươi đừng tranh đoạt, đây là nước của con ta! Cứu mạng a! Cứu mạng a!" Lúc này phía sau lại truyền đến tiếng kêu, Kiều Nhị quay đầu nhìn lại, ống trúc nước lúc nãy hắn cho người phụ nữ giờ đã bị người khác giật lấy, những giọt nước cuối cùng đều đã bị người ta uống hết.
Quan binh nghe thấy động tĩnh cũng đi tới, đánh mấy người vì cướp nước mà đánh nhau.
Kiều Nhị nhìn ánh mắt của những người khác đang nhìn hắn, hắn lập tức hét lớn: "Không có, ta không còn gì cả." Hắn dốc hết sức lực chạy nhanh khỏi nơi này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play