Kiều Triều nhìn Chân Nguyệt chuẩn bị đủ thứ đồ cho mình, trong lòng vừa ấm áp vừa quyến luyến, hắn ngồi xổm xuống trước mặt Chân Nguyệt, đầu đột nhiên tựa vào đùi nàng, "Ta đi rồi nàng đừng lên núi nhé, ta sợ nàng gặp nguy hiểm."
"Tiểu A Sơ không nghe lời thì nàng cứ đánh nó, muốn ăn gì cứ bảo Trịnh nương làm là được rồi, Trịnh nương đừng có chỉ đứng bên chỉ huy thôi, ta nghe nói trong quân cũng có tiền thưởng, nếu có ta sẽ nhờ người mang về..." Kiều Triều lải nhải nói rất nhiều.
Ý chính của hắn là muốn Chân Nguyệt đừng làm quá nhiều việc, có gì cứ gọi người khác làm là được.
Chân Nguyệt để đồ đang cầm sang một bên, đưa tay xoa đầu hắn, "Ta biết chừng mực mà, nàng lo chăm sóc tốt bản thân mình là được rồi."
Kiều Triều ngước mắt nhìn nàng, Chân Nguyệt cũng nhìn Kiều Triều, đột nhiên Chân Nguyệt cúi đầu chạm nhẹ vào môi hắn, khi Kiều Triều định tiến thêm thì nàng liền lùi lại, rồi đẩy đầu hắn ra, "Đừng có làm phiền ta."
Kiều Triều: ...
Khi thời gian chia ly càng đến gần, Kiều Triều cũng chuẩn bị rất nhiều thứ, như vẽ sẵn mấy bức tranh, dặn Chân Nguyệt có thể đem bán, hắn còn viết một ít chữ mẫu, nếu Chân Nguyệt thấy buồn chán thì có thể tập viết hoặc sau này Tiểu A Sơ lớn lên cũng có thể học.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play