Hôm nay Kiều Nhị bọn họ đưa đồ ăn sau khi trở về đem mua lương thực về cất kỹ, đây là việc cố định, mỗi lần bán rau kiếm được đều mua trước một chút lương thực về để dành. "Đại tẩu, hôm nay giá lương thực tăng rồi, lúa tăng năm văn tiền, kê tăng ba văn tiền, đậu nành tăng hai văn tiền."
Tiền thị: "Vì tăng giá nên chúng ta mua được không nhiều. Không biết tại sao, đang yên đang lành bỗng nhiên tăng lên nhiều thế."
Chân Nguyệt cùng Kiều Triều liếc nhau, trong lòng cũng có chút dự cảm không tốt, "Có lẽ không phải bỗng nhiên tăng. Kiều Đại, ngươi bảo nương đưa tiền, lấy xe ngựa đi, cùng cha đến huyện mua thêm chút lương thực về."
Vì sao phải đi cùng Kiều Đại Sơn, bởi vì Kiều Nhị và Kiều Tam vừa đưa đồ ăn về, Chân Nguyệt sợ bọn họ quá mệt nên để cho ở nhà nghỉ ngơi trước.
Kiều Nhị: "Hả? Sao lại mua nữa, trong nhà không phải vừa thu hoạch lương thực rồi sao?" Nhà hắn mỗi phòng còn có hầm đều chất đầy lương thực, hiện tại cũng không sợ sau này không có cái ăn, cũng không sợ không nộp đủ thuế.
Kiều Triều: "Không mua nữa, sợ sau này không có mà mua." Kiều Triều nhanh chóng đi gọi Kiều Trần Thị đưa tiền.
Trước khi mộ binh dùng nhiều tiền như vậy nên vốn trong nhà đã không có gì tiền, thật vất vả sau này bán rau bán heo lại tích cóp được mấy chục lượng bạc, bây giờ lại lấy ra hai mươi lượng bạc đi mua lương thực, Kiều Trần Thị cũng hơi hoảng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT