Lại hàn huyên vài câu, Chung Mạn Châu biết Kiều Tam sẽ không đi nên nói phải về, nhà họ Chung cũng đã chi một trăm lượng bạc rồi, cho nên nhà họ cũng không ai muốn đi lính.
Sau khi Chung Mạn Châu rời đi, Kiều Tam trở lại phòng khách, "Mạn Châu nói nếu nhà chúng ta không có tiền thì nhà họ có thể cho chúng ta mượn."
Kiều Trần Thị: "Nhà họ có lòng."
Chân Nguyệt cũng cảm thấy thông gia này trước mắt xem ra coi như rất tốt, "Bây giờ quay lại chuyện chính, tiền còn lại ta có thể đưa ra, nhưng chỉ có lần này thôi, hơn nữa lần sau bán rau tiền ta muốn lấy nhiều hơn, nếu lần sau lại có lệnh mộ binh thì số tiền này e là không đủ, nhà chúng ta nhất định phải có người đi lính."
Lời này vừa nói ra, mọi người trong lòng đều có chút hoảng sợ, còn có lần thứ hai mộ binh sao?
Một bên, Kiều Triều suy nghĩ một chút, "Ngươi nói đúng, đây chỉ là lần đầu mộ binh, ta cảm thấy hẳn là còn có lần thứ hai lần thứ ba, trừ phi lần này chúng ta đại thắng, nhưng..." Kiều Triều lắc đầu, "Rất ít khi mộ binh mà chỉ có một lần thôi."
Kiều Tam lấy ra tiền mình tích cóp được, "Chị dâu, ta có ba lượng bạc. Chị cầm đi. Nếu lần sau có lệnh mộ binh thì ta sẽ đi!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT