Rất nhanh đã nấu xong nước nóng, Chân Nguyệt liền ra mái hiên gội đầu. Kiều Triều ở bên cạnh cầm gáo dừa thỉnh thoảng hỗ trợ đổ nước lên đầu nàng, gội hết hai chậu lớn cuối cùng cũng xong, Kiều Triều cầm khăn mặt lau khô cho nàng.
“Ngươi giúp ta xem trên đầu ta có rận không.” Từ lúc đến cái thời cổ đại này, Chân Nguyệt sợ nhất chính là rận. Mỗi ngày nàng đều phải dùng lược bí chải đầu rất nhiều lần, để không có rận trên đầu.
Kiều Triều vừa nghe cũng có chút e dè, “… Chắc là không có đâu, vừa nãy gội đầu hình như không có trôi ra thứ gì?” Nước là hắn đổ, hình như hắn không thấy gì mà.
Chân Nguyệt: “Ngươi cứ giúp ta nhìn xem.”
Kiều Triều: “Được rồi.”
Kiều Triều vạch tóc Chân Nguyệt ra cẩn thận tìm, tóc Chân Nguyệt dày và đen nhánh, hơn nữa nàng thích sạch sẽ, lại vừa mới gội đầu, Kiều Triều chỉ thấy da đầu hơi bạc.
Chung Mạn Châu tới thì thấy Kiều Triều đang tìm rận cho Chân Nguyệt. Cô sững sờ một chút, vì cha cô tuyệt đối không làm thế với mẹ cô, anh trai cô cũng vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT