Nhìn thiếu nữ đang gấp gáp thề thốt, Tiết Toàn khẽ mỉm cười:
“Lão thân biết rồi, đa tạ Phương cô nương đã báo tin.”
Phương Duệ không đoán ra Tiết Toàn có tin hay không, nhưng cũng hiểu đạo lý “quá thì hóa dở”, nói mãi chỉ khiến người ta cảm thấy nàng vì báo thù mà mất lý trí, khiến lời nói kém phần đáng tin trong mắt người nghe.
“Phương cô nương hãy về đi.” Tiết Toàn nâng chén trà trong tay.
Phương Duệ lau khóe mắt, thi lễ với Tiết Toàn một cái rồi lui khỏi nhã gian.
Tiết Toàn lặng lẽ ngồi, ánh mắt dừng lại trên chén trà mà Phương Duệ chưa động đến. —Tà thuật vu cổ sao?
Tô ma ma đã tận mắt chứng kiến, nên mới bị bịt miệng?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play