Dương phu nhân sắc mặt trầm xuống:
“Chớ có nói năng hồ đồ!”
“Nhưng mẫu thân, bộ trang sức này người trước đây còn nói sẽ để dành làm của hồi môn cho nữ nhi, giờ lại đem tặng cho Thu Lục, chẳng lẽ trong mắt người, nàng còn quan trọng hơn cả nữ nhi ruột thịt sao?”
Dương phu nhân nhìn Phương Duệ, trong ánh mắt ngập tràn thất vọng:
“Duệ nhi, con từ nhỏ đã lớn lên trong nhung lụa, ăn mặc dùng đồ đều là hạng nhất, từ khi nào lại nông cạn thế này?”
“Nữ nhi không phải vì tiếc một bộ trang sức, chỉ là không hiểu—”
“Đủ rồi.” Dương phu nhân cắt lời, vẻ mặt mỏi mệt,
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT