Đối diện với một tràng lời lẽ cay nghiệt của Tô ma ma, Thu Hằng chỉ khẽ thở dài.
“Thu Lục cô nương thở dài là có ý gì?” – Tô ma ma nhướng mày hỏi.
Bà ta không vội đuổi cô nương này đi nữa. Một tiểu thư danh môn tự dâng tới cửa, bà càng có cơ hội giễu cợt cho hả dạ, nếu đuổi đi rồi, sao còn có dịp này?
Nghĩ tới trận đòn bị Phương Châu đánh cho một trận tơi bời, trong lòng Tô ma ma liền dâng lên luồng ác ý.
Đáng tiếc là không thể để cô nương này xung hỉ cho Tam công tử. Nếu được vậy, đợi đến lúc phu nhân nổi giận với con nha đầu này như từng làm với nữ tử họ Lưu, bà còn có thể ra tay giúp một phen. Không nói gì nhiều, chỉ cần trước khi con nha đầu kia chết mà dùng trâm cào nát gương mặt này, cơn giận khi bị tiện tỳ kia cào rách mặt bà mới có thể tiêu tan hoàn toàn.
Đúng rồi, phải để tiện tỳ kia tận mắt nhìn thấy bà cào nát mặt cô nương nhà nó.
Nghĩ đến đây, khóe môi Tô ma ma bất giác nhếch lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play