Đêm đã khuya, gió thu hiu hắt, mang theo hơi lạnh nhàn nhạt.
Tiết Toàn đứng giữa sân, nghe thấy tiếng bước chân liền chậm rãi quay lại, ánh mắt dừng trên người thiếu niên đang đi tới.
“Ngay cả cung yến cũng không đi, vậy con đã đi đâu?”
Tiết Hàn bước đến trước mặt Tiết Toàn, chắp tay hành lễ: “Thu Lục cô nương vì cảm tạ ân cứu giúp trong rừng hôm nay, nên mời hài nhi dùng bữa.”
Tiết Toàn khẽ nhướng mày: “Lại là Thu Lục cô nương. Con bé ấy mời con ăn cơm, còn quan trọng hơn cả cung yến?”
“Phụ thân cũng biết, hài nhi xưa nay không có hứng thú với mấy chuyện trong cung yến.”
“Vậy là có hứng thú với việc Thu Lục cô nương mời khách?” Tiết Toàn cười nhạt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT