Lục Trầm Chu không biết mẫu thân hắn vì sao có cảm khái này, hiện giờ Định Quốc Công phủ bọn họ chính là danh môn đại hộ trong kinh, mẫu thân hắn mang danh hiệu Quốc Công phu nhân ở trong phủ không lo ăn uống, đi ra ngoài có người nịnh nọt trái phải, làm sao có thể là mệnh khổ?
Nghĩ là mẫu thân đang trách cứ hắn gần đây ít thỉnh an, vì thế hắn nắm tay lão phu nhân cười, dỗ dành an ủi bà, nói: "Mẫu thân vì sao nói như vậy, gần đây nhi tử bận rộn công vụ, ít chăm sóc mẫu thân sao? Nếu mẫu thân ở nhà thấy buồn chán, ta bảo Uyển Nhu cùng người biệt giải sầu vài ngày.”
“Ta nào có thời gian vui đùa giải sầu?”
Lão phu nhân vẫn như cũ kêu khổ thấu trời, ngược lại nắm tay Lục Trầm Chu khóc nói: "Con à, con hiện tại có tiền đồ, lại thăng quan, nhưng sao con không biết đề bạt người nhà? Con nhìn Uyển Nhu xem, mẫu thân nàng mất sớm, chỉ có một phụ thân có thể dựa vào, vốn tưởng rằng gả cho con, ít nhiều có thể giúp đỡ Liễu gia, không nghĩ tới hiện tại dượng của con cũng chỉ là một lục phẩm thông phán. Vậy thì thôi đi, cữu phụ của con từ nhỏ nhìn con lớn lên, Ngô gia chúng ta vốn chỉ sinh ra ba hài nhi là ta, dì và cữu phụ của con, hôm nay dì của con không còn, chỉ còn lại cữu phụ cùng huyết mạch của con, sao con không giúp một tay?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT