Tốt xấu gì cũng chịu sự ăn mòn hơn so với vải vóc bình thường, mặc vậy cũng gọi là khiến người khác yên tâm hơn chút.
Đại Hồ Tử không nghĩ tới ở đây nhiều năm, cuối cùng gặp được người có thể thưởng thức mình: “Đám da cá côn này phủ bụi đã lâu, thời khắc cuối cùng cũng gặp được chủ nhân chân chính của chúng nó rồi! Thập kim cầm lấy đi!"
"Thập kim?" Bạch Quân Quân mở to hai mắt nhìn.
Đại Hồ Tử gật đầu: "Cái này không đắt lắm, đôi giày trên chân ngươi cũng không chỉ là Thập kim chứ? Ở chỗ ta tất cả đều là da cá côn, có thể làm được mấy chục bộ quần áo."
Lông mày Bạch Quân Quân khẽ giật giật, cả người nàng đều là miễn phí đó!
Nhưng nghĩ đến da cá côn này quả thực có thể gặp nhưng không thể cầu, Bạch Quân Quân không nói gì, lấy vàng trong kho ra.
Cũng chính vào lúc này cuối cùng nàng đã hiểu vì sao nơi này không có khách, đắt như vậy, hơn nữa hoa văn còn xấu, ngoại trừ bọn họ am hiểu sâu về công dụng của da cá côn, còn ai biết thưởng thức chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play