“Hai người này chính là phế nhân nổi danh ở ngõ số bảy chúng ta, ông đối xử thật lòng thật dạ với bọn họ thì có ích lợi gì, bọn họ nghe lọt tai mới là lạ đấy.”
“Dù sao cha của Phùng tú tài cũng có chút tình cảm qua lại với chúng ta, bà lại đối xử với con của ông ấy như vậy sao?”
“Ông ấy đã chết bao nhiêu năm rồi, còn nhắc đến chuyện này để làm gì, hơn nữa là tự Phùng tú tài không hăng hái tranh giành, cũng chẳng hề yêu quý bản thân mình thì dựa vào đâu còn muốn người khác yêu quý hắn chứ.”
Trong lúc đôi phu thê già vẫn còn ở đó liên miên cằn nhằn thì hai phu thê trẻ tuổi đã đi càng lúc càng xa rồi dần dần biến mất khỏi ngõ.
Đi ra khỏi ngỏ nhõ dài dằng dặc này chính là một con đường lớn thẳng tắp, lúc này bên ngoài vẫn có quan binh tuần tra, hàng ngũ phủ khắp đường phố, hễ nhìn thấy người khả nghi là bọn họ sẽ chặn lại.
Khi đi ra khỏi ngõ nhỏ này, đôi phu thê đặc biệt lưu ý, lúc này mới phát hiện nơi bọn họ ở gọi là phường Hạ Tả còn phía đối diện là phường Hạ Hữu.
Bạch Quân Quân đột nhiên nhớ tới lời nói của Mai Hoa rằng hôm nay hẹn nàng đi phường Hạ Hữu, hóa ra chính là đi đến phía đối diện nhưng mà đi đến phía đối diện làm gì nhỉ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT