Lúc này Đan Hạc cũng chẳng buồn giả bệnh nữa, sốt sắng ngồi phắt dậy, trong ánh đầy vẻ tò mò: “Hay là con kể lại chi tiết xem những người đó là ai, am hiểu về thứ gì nhất đi?”
Bạch Quân Quân: “...”
Quả nhiên, bất kể là cổ đại hay là hiện đại, thứ mà người say mê học hỏi cố chấp không chịu buông tha luôn là thứ không thể với tới.
Cũng khó trách lão già này giả vờ ốm đau bệnh tật đáng thương như vậy.
Bạch Quân Quân bất đắc dĩ thở dài.
“Sư phụ, con cũng không gạt ngài mà, thật ra con chẳng biết y thuật gì cả, vừa rồi kể ra mấy cái tên đó cũng chỉ là gạt ngài mà thôi. Con thật sự đã gặp được một ông lão trên đường chạy nạn, ông lão đó có loại nước thần tiên có thể trị bách bệnh. Ông ấy nói gặp được con là có duyên nên đã truyền lại cách chế thuốc cho con. Dọc đường, con dừng phương thuốc ấy cũng đã cứu được không ít người, cho nên mới tự tin và chắc chắn mình cứu được hồ ly như vậy.”
“Thì ra là thế!” Đan Hạc tiên sinh bỗng cảm thấy vô cùng ngưỡng mộ: “Không ngờ trên đời này lại có một vị cao nhân như thế, nha đầu à, nước thần tiên…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play