“Không cần cảm tạ, đây chỉ là chuyện nhỏ, không tốn sức gì, vả lại, chúng ta sống ở bìa rừng bên cạnh một thời gian mới biết đây là của địa bàn tộc Thôn Hỏa, cho nên có thể nào xin tộc trưởng cho pháp chúng ta ở lại nơi này thêm một thời gian nữa hay không?”
Thật ra không tới đây chào hỏi cũng được, có điều nếu để hàng xóm trèo tường vào nhà chào hỏi thì không hay lắm, trong đó có một đám các cô nương thủ thân như ngọc, nhìn thấy đám nam nhân trần như nhộng này, bọn họ không bị dọa cho chết khiếp mới lạ.
Vợ của Đại Mao nghe bọn họ nói muốn ở lại đây một thời gian, lập tức hớn hở bảo con trai mình phiên dịch cho mọi người trong tộc.
Khi Nhị Mao đi truyền tinh, vợ của Đại Mao cười ngượng: “Ta không hiểu tiếng của mọi người ở đây lắm.”
“Các ngươi sống với nhau bao lâu như vậy mà ngôn ngữ vẫn bất đồng thì không được đâu, hơn nữa hoàn cảnh sinh hoạt, điều kiện sinh hoạt đều có vấn đề lớn.”
Bạch Quân Quân ăn ngay nói thật.
Nơi hoang vu bị phóng uế đầy đất khi nãy vẫn còn như in trong đầu bọn họ, mùa đông thì còn may, bây giờ tiết trời oi bức như vậy, hơn nữa lỡ như mùa mưa gặp phải lũ lụt thì biết làm sao đây?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play