Ông trời ơi, năng lực của nàng chỉ là hoàng quyền phú quý, rời khỏi Hoàng Đô thì chẳng phải là gì cả.
Mặc dù Bạch Quân Quân là thiên hạ đệ nhất tài nữ, cũng quả thực đã bái rất nhiều danh sư, nhưng Đan Hạc tiên sinh đối với thực lực của đồ đệ cũng không xem trọng, nàng có những hào quang này nói thì êm tai, trên thực tế một chút tác dụng cũng không có.
Ví dụ như học y, bái sư chỉ là lúc đầu, muốn học được thứ gì chân chính cần đi theo sư phụ lâu dài để nhận biết thảo dược đi xem các loại bệnh.
Nhưng đệ tử quý tộc rất ít người có thể lâu dài đi theo sư phụ trèo non lội suối ăn trấu nuốt rau chớ nói chi là nữ hài tử, cho nên nhất định các nàng chỉ có thể học một chút bèe ngoài, thành toàn một cái tiếng tốt thôi.
Thật sự có thể dựa vào những thứ này hành y tế thế cứu người khỏi nước sôi lửa bỏng sao?
Đan Hạc tiên sinh so sánh một chút, cho nên dạy nhóm hoàng quyền phú quý cũng không chút dụng tâm, tùy tiện dạy chút lừa gạt người là coi như công thành lui thân, ông ấy còn như vậy, những học giả có tiếng khác chắc chắn cũng như vậy.
Nhưng tiểu đồ nhi có vẻ như không biết!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT