Dần dần, lúc mọi người cũng đã quen xây dựng cơ sở tạm thời không phân công việc cho Bạch Quân Quân, nàng chỉ cần phụ trách ăn là được.
Lâm nương tử nghe vậy, ngượng ngùng há mồm, cuối cùng chỉ có thể cảm khái vận khí của Bạch Quân Quân tốt.
Không giống nàng ta, ba năm này mới là cuộc sống chạy nạn trong truyền thuyết, cho dù nhặt được một đám đầu củ cải cũng đều là những đứa trẻ bình thường, không có tài cán xuất chúng gì, nàng ta làm Đại Gia Trưởng cái gì cũng phải lo liệu.
Bạch Quân Quân sờ lên mũi, chuyện này thật đúng là không giống nhau.
Bọn họ tới từ tận thế, nàng và hồ ly đều có một dạng nhận thức chung: Để cho mọi người làm tuyệt đối không một mình ôm lấy mọi việc. Dù sao bọn họ bảo vệ được nhất thời, không bảo vệ được cả đời, ví dụ như bây giờ, cho dù nàng và hồ ly không ở đây, đội bảy người thậm chí Táp Táp và Tiểu Vũ cũng có thể tự chăm sóc mình rất tốt, như vậy là đủ rồi.
Lâm nương tử thì khác, nàng ta đến từ thế giới văn minh yên ổn, ở chỗ đó, mọi người có sự thiên vị đối với mầm non tương lai, cũng càng có tinh thần hi sinh vì trẻ con mà xử lý, lý niệm không giống nhau, phương châm dạy dỗ dĩ nhiên không giống nhau.
Lâm nương tử nghe Bạch Quân Quân nói, cảm giác đã khoác lên người bài học sâu sắc, nghĩ đến đám nhỏ bên cạnh chỉ biết ở phía sau lưng nàng ta kêu gào "Lâm nương tử ta đói rồi, Lâm nương tử tối nay ăn cái gì."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT