Đầu óc Bạch Quân Quân xoay chuyển, hiểu rõ vì sao vị đại thúc này khó chịu, không nhịn được buồn cười: "Đại thúc yên tâm, thông thường người bình thường nghe miêu tả về tình tiết vụ án đều sẽ muốn quay lại nơi xảy ra vụ án để xem, cho nên đây chỉ là phản ứng bình thường, chứ không phải là nghi ngờ năng lực của ông."
"..." Thống lĩnh nội vệ.
Vũ Văn Loan Phi nhìn thoáng qua thống lĩnh nội vệ bị nghẹn họng không còn lời nào để nói, buồn cười nhếch khóe miệng lên: "Tất cả mọi người đều là vì tìm kiếm Thái hậu mất tích, đều nên ca ngợi."
Cứ như vậy, Đoan Thủy đại sư Vũ Văn Loan Phi dẫn theo Bạch Quân Quân một lần nữa trở về hoàng cung, trước khi ra khỏi cửa, Văn Nhân Phinh Đình từ chỗ quẹo đi ra: "Điện hạ, thần thiếp..."
Nàng ta có chút thẹn thùng đảo tròn mắt, nói thật nàng ta cũng muốn đi xem, nhưng cũng biết nữ tử ở hậu viện không thể tham gia chính sự, cho nên nàng ta cũng vẫn luôn tránh né.
Nhưng nhìn thấy Bạch Quân Quân có thể đường đường chính chính đến đó, nàng ta sinh lòng đố kị ma xui quỷ khiến thế nào đã trốn ở cửa lớn bên này chờ đợi rồi.
Vũ Văn Loan Phi liếc nhìn tiểu thê tử một cái, cong môi: "Phinh Đình muốn đi vậy thì cùng nhau đi thôi, nghiêm chỉnh mà nói đây không tính là chuyện triều chính, hơn nữa nàng đối với Thái Hoàng thái hậu là một lòng hiếu thuận, cũng đáng được khen ngợi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play