Nói trắng ra, Vũ Văn Loan Phi cũng chỉ là một hoàng tử, lấy tư cách gì mà ban hôn? Hắn là hoàng đế còn chưa chắc đã được nữa kìa.
“Cho dù ta gật đầu, ta cũng không thể bảo đảm sẽ khiến đệ và Bạch Quân Quân có thể tâm đầu ý hợp. Suy cho cùng, nha đầu Quân Quân không hề giống với những cô nương khác, nàng ấy có ý nghĩ của riêng mình, thay vì đi nước có không nắm chắc này, chẳng bằng về sau hãy nói tiếp, đệ cảm thấy thế nào?”
Vũ Văn Loan Phi khéo léo từ chối, Vũ Văn Tụng mới nghe như vậy cũng đã hiểu rồi, bèn liếc mắt nhìn Vũ Văn Tuyển: “Không phải đại ca mắng đệ, không phải chỉ là một tiểu nhà đầu thôi hay sai, khắp thiên hạ này thiếu gì nữ nhân tài hoa xinh đẹp, hà có gì phải coi trọng nha đầu này đến thế.”
“Phải đó, phải đó, người tuấn tú lịch sự như đệ muốn tìm dạng nữ nhân thế nào mà chẳng được.”
Vũ Văn Loan Phi cũng hùa theo.
Vũ Văn Tuyển lại ủ rũ lắc đầu: “Tằng qua thương hải nan vi thủy, trừ khước vu sơn bất thị vân. (1) ”
(1)

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play