“Ta vốn mong làm nhàn vân dã hạc, nếu có thể khôi thân phận vương gia nhàn tản vô lo thì đúng là không gì bằng, nếu không được thì ta trở thành thường dân, tự tại vân du tứ hải cũng hay lắm.”
Lời nói của Vũ Văn Loan Phi thấu tình đạt lý vô cùng, Vũ Văn Tụng và Vũ Văn Tuyển nghe vậy mà há hốc miệng, nhất thời không biết nên nói gì cho phải.
Mọi người đang đàm phán rất mực hoàn thuận và vui vẻ, Văn Nhân Phinh Đình ngồi ở bàn dành cho nữ quyến đang bất giác siết chặt nắm tay.
Nàng ta toát cả mồ hôi lạnh.
Vũ Văn Loan Phi chưa từng nhắc tới ý định này với nàng ta, nam nhân này đúng là ngây thơ quá độ.
Hắn nói giã từ sự nghiệp khi đang trên đỉnh vinh quang, đúng là nói được làm được, vấn đề là triều thần cho phép hay không? Bá tánh có đồng ý hay không?
Hắn để Vũ Văn Tuyển và Vũ Văn Tụng chia nhau cai quản thiên hạ, liệu người ta có chịu tin hay không, ngộ nhỡ kẻ khác lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử, nghĩ hắn lấy lui làm tiến, tọa sơn quan hổ đấu thì sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play