Đây là Mạnh Nghĩa ra oai phủ đầu, hắn đã ám chỉ đầy đủ rồi, nếu nói bừa chắc chắn sẽ khiến hắn phải gánh chịu hết hậu quả.
Què chân cũng biết hôm nay là cơ hội tốt để vạch tội Mạnh Nghĩa, chỉ cần nói ra chuyện ngày đó Mạnh Nghĩa lâm trận chạy trốn, thì lúc này hắn sẽ phải gánh chịu hết hậu quả.
Nhưng có nói thì có thể thế nào?
Mạnh Nghĩa cùng lắm là bị đánh gậy một trận hoặc phạt khấu trừ một khoản lương bổng, dù sao bọn họ chỉ là Xích lão bị vứt bỏ, bây giờ chính là lúc dùng người, dùng mạng của tinh binh để đổi lấy mạng của Xích lão, vụ mua bán lỗ vốn như thế Thượng tướng quân không muốn làm cũng không có gì đáng trách, nói không chừng cũng bởi vì Mạnh Nghĩa bỏ soái giữ xe mà nhận được khen ngợi ấy chứ.
Còn nữa chờ tướng quân đi rồi, lão đại ở nơi này vẫn như cũ là Mạnh Nghĩa, đến lúc đó đám Xích lão bọn họ còn không biết sẽ bị phí hoài như thế nào.
Sư huynh đệ bọn họ thì không quan trọng, nhưng phía sau bọn họ còn có 700 người vô tội, những năm này bọn họ ẩn núp ở đây, không phải là vì cố gắng hết sức để bảo vệ những người này hay sao?
Cho nên, mặc dù đại thúc què chân chướng mắt Mạnh Nghĩa, cũng biết lúc này không phải lúc để thể hiện khí thế nhất thời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT